Với Nhiều Đàn Ông, Vợ Con Thật Sự Chẳng Bằng Một Chiếc Điện Thoại | Tử Vi Cổ Học
Điện thoại là một phát minh diệu kỳ nhất của nhân loại để con người gần nhau hơn. Nhưng dường như khi hai người ở cạnh nhau lại không thể vượt qua ranh giới một chiếc điện thoại. Có những người chồng vô tâm tới mức trong mắt họ, vợ thật sự không bằng chiếc điện thoại vô tri vô giác…
Điện thoại là một phát minh diệu kỳ nhất của nhân loại để con người gần nhau hơn. Nhưng dường như khi hai người ở cạnh nhau lại không thể vượt qua ranh giới một chiếc điện thoại. Có những người chồng vô tâm tới mức trong mắt họ, vợ thật sự không bằng chiếc điện thoại vô tri vô giác…
Có những người chồng vô tâm gắn liền với một chiếc điện thoại…
Trong cuộc đời này, có những khoảnh khắc chỉ diễn ra trong tích tắc, nếu không thể bắt kịp thì phải đành bỏ lỡ. Ví dụ như khi người vợ của ai đó đang tập cho con những bước đi đầu đời. Cậu bé vô số lần không dám rời khỏi tay mẹ, vô số lần té rất đau lòng.
Và rồi, vào khoảnh khắc con có thể đứng vững mà không cần bám vào tay mẹ, đi những bước đi đầu tiên nhất trong đời… cảm giác có thể nhìn con lúc ấy chỉ xuất hiện duy nhất một lần. Từng cử chỉ, biểu hiện hân hoan của cả con và cảm giác xúc động của mẹ khi ấy chỉ có trong giây phút ấy.
Khi khoảnh khắc ấy, đáng lẽ người chồng đã vui mừng hoan hô con, cùng chia sẻ hạnh phúc với vợ, anh lại chỉ đang ngắm nhìn một chiếc điện thoại mà ai cũng có.
Hay nếu khoảnh khắc nào đó, vợ thật sự cần chồng, chỉ cần anh cho cô ấy một lần lắng nghe, một câu ủi an, cô ấy cũng đã an lòng. Nhưng anh đến cả việc đưa mắt nhìn vợ cũng không thể. Liệu anh có biết ở khoảnh khắc vợ tuyệt vọng nhất ấy, sẽ có một người đàn ông khác đến ủi an và muốn cướp cô ấy đi?
Khi khoảnh khắc vợ cần anh ấy, đáng lẽ anh có thể ôm cô ấy vào lòng, hóa ra lại tạo cơ hội cho một người khác giành lấy cô ấy…
Có lẽ những lúc đó, anh đang bận trả lời mail của đối tác, theo dõi chứng khoán, hay mở khóa một cấp mới trong game… Nhưng dù là với lý do nào, cũng thật tiếc cho anh.
Nhiều người chồng đã bỏ lỡ biết bao cột mốc như thế trong đời vợ con mà chẳng hay biết. Bao lần con đến tìm cha thì chỉ thấy anh cắm mặt vào điện thoại. Rồi thằng bé buồn bã đóng cửa và lặng lẽ về phòng. Bao nhiêu lần vợ anh cần anh có thể ngẩng mặt lên nhìn cô ấy, lắng nghe cô ấy nói, anh liệu có để tâm?
Bao nhiêu lần trong bữa ăn khi anh chỉ nhìn vào điện thoại, còn vợ lại nhìn anh như một người xa lạ? Ánh mắt, sự chú ý, quan tâm của anh dành cho chiếc điện thoại còn nhiều hơn cả vợ con của mình. Liệu có phải cái hình chữ nhật thần kỳ ấy còn quan trọng hơn cả vợ con anh?
Để rồi, anh dần quay lưng lại với vợ, để lại cho cô ấy toàn cô đơn và buồn tủi. Anh dần quay lưng lại với con, để chúng lớn lên mà không có anh bên cạnh. Anh dần quay lưng với gia đình nhỏ của mình để chỉ…. nhìn vào một chiếc điện thoại.
Nhưng trong chiếc điện thoại kia, thế giới ảo có đẹp đẽ thế nào cũng không cho anh được một gia đình bằng xương bằng thịt. Trong một trò chơi, anh có thể là anh hùng, nhưng nếu thoát ra, anh sẽ chẳng còn gì nếu cứ mãi đắm chìm.
Anh có được nhiều người like, share, nhưng rồi khi tắt máy đi, anh còn có ai để bên cạnh? Anh có thể biết thật nhiều chỉ nhờ vào một chiếc điện thoại, nhưng điều cần phải biết nhất là vợ con, là gia đình, là thế giới của mình lại chưa từng biết.
Sẽ thế nào nếu một mai khi anh tắt điện thoại, nhìn quanh sẽ không còn ai? Sẽ thế nào nếu người chồng vô tâm như anh có lúc nhận ra chỉ vì một chiếc điện thoại vô tri vô giác mà dần đẩy vợ con ra xa mình?
Sẽ có lúc đó, chắc chắn sẽ có…
Thế thì sao anh không thử đặt điện thoại xuống, và quay sang mỉm cười với vợ con mình? Để thấy ánh mắt họ mong chờ anh nhìn sang họ biết bao? Sao anh không nói chuyện với họ, chia sẻ và quan tâm họ? Để thấy niềm vui mừng của họ vì anh đã thật sự trở về thế giới thực này?
Sao anh không đọc sau email của đối tác, để công việc qua bên một chút để ăn một bữa cơm đúng nghĩa với gia đình? Để anh có thể thấy dáng vẻ vợ vì nấu một bữa cơm cho anh mà đầy thành ý ra sao. Để anh thấy con ăn từng muỗng cơm vui vẻ và nũng nịu thế nào…
Thật mong những người chồng vô tâm hãy buông điện thoại xuống, đừng để mọi thứ trở nên quá trễ…
Triết lý cuộc sống
-
Lượt xem: 15072 view
Trong cuộc đời này khi ta gặp và yêu thương một ai đó đều có lý do riêng cả. -
Lượt xem: 8976 view
Những câu nói hay về cuộc sống ý nghĩa dưới đây, sẽ cho mỗi chúng ta có cách nhìn mới về cuộc sống. -
Lượt xem: 8736 view
Mỗi người sinh ra đều phải tự chịu trách nhiệm về cuộc sống của mình. Nếu bạn chỉ mải mê sống để vừa lòng người khác, bạn sẽ chẳng bao giờ tìm được chính mình. Đã được ban cho cuộc đời này, hãy cố gắng sống sao cho không phí phạm thời gian, sống và gạt bỏ những thị phi của thế giới bên ngoài. -
Lượt xem: 8320 view
Khổ nạn không hẳn là cái tội, nó có thể giúp con người ta được tôi luyện nhiều hơn, tầm nhìn cũng nhờ đó mà rộng mở và sâu sắc hơn… -
Lượt xem: 7776 view
Thực sự trưởng thành là khi trở thành một người chẳng dễ chung sống với người khác. -
Lượt xem: 7728 view
Cổ nhân dạy: “Trên đời có 3 thứ tuyệt đối không được nói, chính là cái tốt của bản thân, những điều không tốt của người khác và kế hoạch, dự định tương lai của chính mình. Vốn dĩ càng hãnh diện, khoe khoang về thứ gì, tương lai sẽ dễ mất đi cái đó” -
Lượt xem: 7648 view
1. Không đổ xăng khi mượn xe -
Lượt xem: 7600 view
Khi còn sống, cố nhạc sỹ Trịnh Công Sơn từng có một từ cửa miệng, đó là: “Thôi kệ!”. Ai làm gì, nói gì không hay, ai xấu, ai ác, ai làm mình buồn, ông đều tóm lại: “Thôi kệ. Cuộc đời có bao lâu”. Đời người sinh ra ngắn ngủi, “có bao lăm ba … Kỳ thực, cuộc đời này ngắn lắm, muốn sống thanh thản, an nhiên hãy học cách nói hai chữ: “Thì thôi” -
Lượt xem: 7584 view
Nhiều người phụ nữ tin rằng chỉ cần cưới được một người chồng giàu có là mặc nhiên cả đời mình sẽ sung sướng. Những năm tháng làm vợ sẽ không cực nhọc bươn chải kiếm tiền. Liệu những người phụ nữ “ở nhà chồng nuôi” có thật sự sung sướng và hạnh phúc như họ từng nghĩ? -
Lượt xem: 7584 view
Kỳ thực, cuộc đời này ngắn lắm, muốn sống thanh thản, an nhiên hãy học cách nói hai chữ: “Thì thôi”